Tôi cũng giống như mọi ông bố bà mẹ khác, dù gia đình không thuộc dạng giàu có nhưng luôn cố gắng đầu tư cho việc học hành của các con. Chỉ cần các con được học thêm nhiều kiến thức, kĩ năng để phát triển thì có mất bao nhiêu tiền cũng không tiếc, dù ai cũng biết là đồng tiền khó kiếm như thế nào rồi đấy!
Giờ đang là thời điểm cuối năm. Đi đâu, gặp ai cũng thấy nói chuyện về các con thi cử, điểm số ra sao, học lực xếp loại như thế nào, có được giấy khen hay không…Tôi cũng vậy! Con đến tuổi đi học, tôi cũng vừa mừng vừa lo mỗi khi đến các buổi họp phụ huynh. Nhất là buổi họp phụ huynh cuối năm sẽ hồi hộp nghe cô thông báo về tình hình của con ở lớp. Dĩ nhiên là bố mẹ, nếu con vừa ngoan lại vừa giỏi, thành tích học tập cao thì chắc chắn sẽ là niềm vui lớn nhất, niềm vui mà tiền bạc cũng không thể mua nổi.
Nhưng với cuộc họp phụ huynh năm nay của con trai. Tôi nói thật tôi thấy rất không an lòng, sau khi nhận được những đánh giá tích cực từ cô giáo chủ nhiệm!
Bố mẹ nào cũng mong con đạt thành tích cao trong học tập, ảnh minh họa: dSD
Có lẽ nhiều người sẽ thấy lạ lùng, vì sao con học không tốt thì bố mẹ lại buồn, tìm mọi cách để con có thể học tốt hơn. Nhưng đến khi đứa trẻ thi đạt điểm cao thì vẫn không hài lòng. Thực ra nó đều có lý do cả, vì là một người mẹ, tôi rất hiểu thực lực của con mình đến đâu.
Đặc biệt, ngồi trong lớp họp phụ huynh, tôi mới biết số bạn được điểm 10 không hề ít. Nếu trong lớp có sự phân bậc rõ ràng và chênh lệch điểm số cao thì không nói, nhưng thực tế hầu như trong cuộc họp phụ huynh vừa rồi, tôi được biết cả lớp của con trai có đến hơn một nửa là đạt điểm số cao và xếp loại học lực giỏi. Nhìn lại thực lực của con khi mỗi lần tôi dạy học con học ở nhà, rồi nhìn vào bảng thành tích của cả lớp, tôi thật sự không muốn con đạt kết quả “ảo” ấy.
Theo quan điểm cá nhân của tôi, so với việc giáo viên cho trẻ học thuộc văn mẫu rồi làm theo, tôi vẫn khuyến khích con tự nỗ lực viết ra những cảm xúc và câu văn sẵn có bên trong mình.
So với việc mỗi kỳ thi giáo viên cho sẵn đề cương toán học, tiếng Anh rồi sau đó chọn lọc các bài trong bộ đề cương để làm thành một đề thi cho học sinh, tôi vẫn muốn con được thử sức với vốn kiến thức con đã tích luỹ và giải đề thi trong tâm thế mà trước đó con chưa được biết trước.
Vì tôi hiểu, kết quả ảo không có giá trị gì cho tương lai của con, nó chỉ có giá trị với các ông bố, bà mẹ muốn khoe con mà thôi. Chính vì lý do đó mà lần họp phụ huynh vừa rồi thực sự khiến tôi không tài nào vui nổi. Còn con trai tôi sau khi biết mình đạt học lực giỏi và điểm số cao thì vô cùng hào hứng, thậm chí gặp người nào là khoe thành tích với người đó.
Điều này càng làm tôi lo lắng hơn, nhỡ thằng bé “tưởng” mình giỏi thật rồi tự cao tự đại, chủ quan và rồi dần buông thả chuyện học hành và không chịu khó nỗ lực nữa thì phải làm sao. Tôi nghĩ điểm số chỉ thể hiện một phần nhỏ trình độ của con trẻ, quan trọng vẫn là năng lực con thể hiện trong quá trình học và thái độ đối với việc học.
Tôi nói thế không có ý là phủ nhận sự cố gắng của các con. Tôi thấy nhiều bố mẹ học kì nào cũng khoe điểm của các con trên mạng. Thấy các con được điểm cao, thành tích tốt, tôi cũng rất ngưỡng mộ và vui thay cho những ông bố bà mẹ ấy. Nếu con số thể hiện đúng khả năng của các bé thì tất nhiên rồi, đó là điều quá tuyệt vời, là điều mà tôi cũng đang ao ước.
Mong rằng các con sẽ luôn được đánh giá đúng để biết bản thân mình đang đứng ở đâu, ảnh minh họa, nguồn: dSD
Nhưng nếu điểm cao mà kiến thức trong não “rỗng” thì tôi nghĩ đó là điều rất đáng sợ. “Bệnh thành tích” có thể huỷ hoạ tương lai của một đứa trẻ. “Điểm ảo” vốn là thứ khó có thể duy trì lâu dài, vì càng học lên cao sẽ càng khó. Nếu lúc đó không đạt được điểm số cao ngất ngưởng như vậy nữa, tôi sợ con tôi sẽ không chịu được cảm giác phải đối diện với sự thật, đối diện với những con số thật. Bởi vì con vốn đã quen nhìn những điểm số cao và tô tình ảo tưởng rằng mình có được sự ưu tú như vậy. Tôi sợ rằng về lâu dài con sẽ chán nản rồi buông xuôi việc học thì lại “toang” mất thôi.
Tôi chợt nghĩ, nếu các con đều được đánh giá thành tính đúng với năng lực của mình ngay từ đầu thì tốt biết mấy. Những bé có học lực tốt rất đáng được khen thưởng và cũng là tấm gương sáng cho các bạn noi theo. Những bé chưa có điểm số cao thì cũng nhìn vào đó mà cố gắng hơn nữa, có như vậy thì những thành tích con đạt được mới thật sự có ý nghĩa trong chính hành trình hoàn thiện nhân cách và năng lực của con. Tôi suy nghĩ nhu vậy có đúng không?
Có ai đi họp phụ huynh cho con xong thì hoang mang, lo lắng như tôi không, xin hãy cho tôi lời khuyên trong tình huống này.